Tuổi 23 có bao nhiêu điều mất đi

Bạn đã ở tuổi 23, cái tuổi lập lửng của kết thúc sinh viên đi làm và bước chân vào xã hội với đầy đủ cơm áo, gạo tiền vì thế nó thường được nhắc đến.

Tuổi 23 - cái tuổi mà biết bao nhiêu mục tiêu tôi tự đặt cho mình. Tôi vội vàng nhìn vào khoảng thời gian trước đây cái thời sinh viên 4 năm đã trôi qua, tôi chợt nhận ra rằng... À thì ra là chẳng có 1 kỷ niệm nào để nhớ cả. Có lẽ là do nó không đáng để nhớ hay tôi không muốn nhớ..

Trong một khoảng lặng đi, tôi nghĩ về tôi - khoảng thời gian đã qua. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện của tôi đã trãi qua trong 4 năm ấy.

Kết thúc 12 tôi bắt đầu bước chân đi tiếp vào ngành Quản trị kinh doanh - cái ngành tôi chọn vì sự tò mò của cái ngành kinh tế.
Tôi chọn học tại một ngôi trường ở TPHCM (Sài Gòn) và trọ ở một nơi gần đấy để bước bộ đến trường, tránh khỏi ùn tắc giao thông để không đến học muộn.

Chuyện xe cộ đông đúc, phức tạp đường xá Sài Gòn có lẽ quá quen thuộc nhưng cái ngày đầu tiên bước chân lên SG làm tôi như lạc vào một thế giới mới vậy.

Ngày đầu bước đến lớp với phong cách áo sơ mi, quần tây đóng thùng, thắt caravat sát cổ, tay xách cặp da, giày quai hậu - đúng chất 1 doanh nhân chứ nhỉ?. Tôi bước chân đến trường vì chỗ tôi trọ khá gần trường... Đi bộ dọc bên đường và được rất nhiều người ngó nhìn - chắc họ biết tôi là sinh viên mới nên cảm thấy một chút vui vẻ hào hứng và cũng tự hào.

Tuổi 23 có bao nhiêu điều mất đi

Đặt chân vào lớp tôi chọn góc ngồi quen thuộc gần cuối lớp. Bàn thì kín người ngồi đến nỗi tôi không quen với cảm giác chật chội và ngột ngạt ấy.

Quá nhiều những bạn mới lại chẳng quen ai cả, tôi sợ hỏi tên họ xong sợ cũng chẳng nhớ đâu với cái lớp 200 người mặt ai cũng như nhau với lúc đó tính tôi thì ít nói nên không thích làm quen với người khác.

Tôi chỉ nghĩ thầm, cái tụi này chắc học giỏi ghê lắm phải học đàng hoàng, nghiêm túc nguy hiểm hơn bọn nó, kẻo hạn chót lớp.

Ngầu hơn tôi lấy sách thiên văn để xem, bàn luận về các hành tinh, tinh vân, hố đen, bão mặt trời, bức xạ... với 1 tên ngồi cạnh vì tôi đã đọc sách về thiên văn từ năm lớp 8 rồi mà. Hắn cũng có biết chút thiên văn, hắn mượn sách tôi đọc chăm chăm 1 lúc trả lại mặt hắn im im, ngầu hết sức nguy hiểm. Tôi thầm nghĩ "tóc tai bờm xoàn, đầu tốc rối rắm kiểu các nhà bác học thế kia - chắc cũng cao thủ đây". Với óc tò mò và thích khám phá nên có lẽ thiên văn làm tôi cảm thấy say mê có một sức hút bí ẩn nào đó.


sách thiên văn
Sách thiên văn của tôi lúc đó

Tôi đã dọn hết "sách vở quý" của tôi từ quê lên. Trong có cả toán, lý, hóa, anh văn, ngữ văn, địa lý và cả lịch sử ngay cả ngữ văn cái môn mà tôi rất ghét thậm chí còn không mua sách về nó (tôi đã xin lại nó từ bạn bè)... Trong khi nhà trọ rất chật, tôi vẫn dành một gốc riêng để đặt nó.

Có tư duy logic nên tôi quen thuộc với các môn học khoa học, làm việc với các con số tính toán nên tôi rất chậm đổi mới nên tôi đã không thích ứng với các môn học thuộc kinh tế, nó chỉ là lý thuyết suông, chán ngát thậm chí không đọc nổi 3 trang sách trong đó, không biết học xong để làm gì và hầu như quên ngay sau khi đọc xong.

Mặc dù trên bục giảng viên đang giảng các môn ở ĐH Mác Lenin, Tư tưởng HCM, Địa lý Kinh tế, Toán cao cấp.. làm tôi không còn được học các môn mà tôi yêu thích nữa. Tôi đã bất chấp bỏ tất cả, tôi cảm thấy hoàn toàn không phù hợp, không đam mê với ngành này sau gần 1 năm theo học

Dành ra số tiền khá lớn để mua những sách mà mình thích học

Tôi vẫn còn cất giữ cẩn thận số sách này
 
Tôi muốn phát điên lên, tôi muốn bỏ học, tôi bỏ học rất nhiều môn. Tôi muốn chuyển trường chuyển ngành và tôi đã làm.

Tôi tìm và xin hết các tài liệu luyện thi đh cũ của các bạn gốc ở Sài gòn trong lớp lại để học thi lại dù tài liệu tôi còn giữ lại rất nhiều..

Nộp đơn học thêm một chuyên ngành 2 về Thương Mại Điện Điện Tử và để được cấp văn bằng 2 điều kiện là tôi phải hoàn thành chuyên ngành 1 - Quản trị kinh doanh, tôi đã không muốn học tiếp quản trị kinh doanh nữa mà

Sau đó, dành đã thời gian hơn 6 tháng tiếp để ôn thi vào trường ĐH Sư phạm TPHCM để thi vào ngành sư phạm Vật lý lĩnh vực mà tôi rất thích. Đến đây thời gian đó trôi qua được gần 2 năm, tôi nhớ chính xác đó là tháng 2/2014 là lúc tôi chuyển trọ vì lý do có một người anh tại đó cũng như tôi muốn thi ĐH lại vì không thích ngành đang học, tôi chuyển đến tìm bạn học chung.

Tính chúng tôi lại không hợp nhau nên đã làm tôi mất đi quá nhiều sự quyết tâm, động lực để tiếp tục. Vừa phải duy trì việc học ở trường vừa phải tập trung ôn thi, nửa đã bỏ hẳn việc học nửa vẫn níu kéo khiến tôi không hoàn thành thứ nào tốt cả.

Tháng 7 là kì thi tuyển sinh bắt đầu. Tôi biết phải mất thêm 2 năm để bắt đầu lại khoảng thời gian lãng phí là rất dài và tốn rất nhiều tiền bạc nữa. Tôi không đủ mạnh mẻ để làm được việc này, cuối cùng tôi đã từ bỏ việc thi ĐH lại, tiếp tục cố gắng vì gia đình.

... Tôi đã trì hoãn các môn trên trường, nợ 13 môn gần 35 chỉ theo đúng niên giám năm học, số chỉ này phải trả 1 năm - 1 năm rưỡi mới hết. Tôi e rằng mình phải bỏ cuộc và tôi đã dần buông tay...

Câu chuyện lội ngược dòng

Sau 2 năm rưỡi trời "buông thả", tôi không tìm được lối đi đánh mất đi rất rất nhiều thứ, mất đi sự tin, lạc lõng, bế tắc, vô lối và mất đi niềm tin của bản thân, sống đơn độc hơn thậm chí không muốn cho bạn bè biết tung tít của mình. Thậm chí tôi đã tách bỏ gia đình vì không ai hiểu tôi.

Bạn bè đã học quá xa trong khi tôi lại trở về và học các môn ở năm 1, năm 2 (lúc này tôi đã học năm thứ 3) do đó mà cũng không học cùng họ nữa nhưng tôi vẫn cố gắng đăng kí để duy trì với nhóm để có thể cùng học chung 1-2 môn. Điều thú vị nữa là phải gọi những đứa nhỏ hơn mình 1-2t bằng bạn luôn.

Và rồi 1 năm rưỡi sau đó bằng mọi cách tôi phải lội ngược dòng lấy lại sự cân bằng với khoảng thời gian mình đã phí phạm. Tôi phải học gấp 3 lần số môn học bình thường mỗi học kì, số lượng môn của học kì lên tới 13-14 môn, lịch học đã kín từ sáng đến tối và rất mệt mỏi (với lượng môn học và mật độ lúc đó thì có lẽ chỉ 2 năm sẽ hoàn thành)

Điểm số với tôi có lẽ hoàn toàn vô nghĩa rồi tôi chỉ cần qua môn, tôi biết nếu thi 4đ cuối kì nữa tôi sẽ qua môn thì tôi sẽ làm bài đúng chừng ấy là nộp bài


Lịch học lúc đó đầy kín những môn
Tôi đã trả gần hết số môn mà tôi nợ trong 3 học kì tiếp theo, số môn mà tôi học mỗi kì lúc này đã nhiều hơn 4 học kì trước cộng lại.
Nhiều người bạn cứ bảo tôi lúc đó học vượt và tưởng tôi đã ra trường rất sớm rồi. Không, tôi học để trả hết các môn

Niềm đam mê bắt đầu

Từ một người không quen với ngành học Quản trị kinh doanh, tôi đã bắt đầu tìm hiểu tất cả các kiến thức về kinh tế đã hiểu được bản chất cốt lõi của nó, thậm chí còn muốn phản bác kiến thức trong sách là sai

Tôi còn nói vui rằng Quản trị kinh doanh đã làm thay đổi tính cách và sở thích của tôi. Từ tính cách hướng nội sang hướng ngoại, thích giao tiếp và làm quen với nhiều người.

Cũng chính khoản thời gian này là vào đầu năm 3 - năm 2014, tôi bắt đầu tìm hiểu về cách làm blog từ Wordpress, Webbly và đến Blogger và thành lập nên blog http://toilaquantri.blogspot.com. Blog hình thành trên nền tảng là lưu trữ kiến thức hay mà tôi tìm kiếm được từ Internet, chia sẻ tài liệu học tập.
Lượng bài viết trong hơn 9 tháng đã đạt hơn 2300 bài từ đó mà rất nhiều người biết đến tôi và những gì tôi chia sẻ.

Hơn 1 tháng sau đó tôi dựng lên blog mới với tên miền http://toilaquantri.com và đến bây giờ đã hoạt động 1 năm 1 tháng. Sau đó tôi dần tìm hiểu về SEO, Marketing Online và chia sẻ lại kinh nghiệm của cá nhân mình và bắt đầu kiếm tiền từ nó

Câu chuyện đùa vui lúc đó tôi học không phải vì bằng

Tôi chia sẻ các bài viết của nhiều tỷ phú, những người thành công không cần bằng cấp gì cả lên facebook cá nhân để tôi nhủ rằng dù bây giờ tôi bỏ học trong tương lai tôi sẽ thành công như họ.




Bill Gates, Stive Jobs, Mark đều là những người điển hình mà tôi post lên kèm theo những STT và sự thành công của họ nhiều tư duy làm giàu, tư duy làm chủ.

Tôi nhận được nhiều bình luận kiểu ảo tưởng, ở đây là Việt Nam, hay có được mấy ai 0.01 phần mấy tỷ người ak...hay chừng nào làm được đi hả nói.

Tôi đã thể hiện quan điểm của mình rất rõ ràng trong bài viết này
NHỮNG NGƯỜI KHÔNG HỌC ĐẠI HỌC DỄ THÀNH CÔNG? TẠI SAO

 ❖ 12/09/2015 ❖ Thành Công

Tốt nghiệp đại học và lời tâm sự


Tốt nghiệp hay không tốt nghiệp, có bằng ĐH hay không có bằng thì với tôi nó cũng không có nhiều khác biệt. Sự thành công và giàu có đến từ những thứ bạn làm được trong cuộc sống và công việc. Rất nhiều giám đốc học vị cao, cả chục năm kinh nghiệm vẫn phá sản, thất bại.

Do đó hãy hiểu đúng thành công và tiền bạc của bạn đến từ đâu thì hãy tập trung vào điều đó. Thành công đến từ bản lĩnh của bạn đến đâu trong xã hội

Tôi vẫn chầm chậm đặt từng bước đi riêng cho mình, cứ kiên trì và quyết tâm. Tôi hiểu một điều tôi phải cố gắng nhiều hơn nữa..
Đang tải...
Đăng kí nhận tin mới nhất qua email
Previous
Next Post »